29 thg 11, 2012

Viết cho một ngày xấu trời

Liệu những con người bước vội trên đường đang lỡ mất một thứ gì đó hay chính là tôi đang lạc mất mình?

Kingpersnake
Mùa đông ở đây được đánh dấu bằng những cơn mưa và gió. Mưa nhỏ thôi nhưng mưa rả rích suốt ngày đêm, mưa dai dẳng, mưa buồn. Và gió mạnh thúc bạn đi giữa những con đường không bao giờ quá lớn, không bao giờ quá đông hay bừa bộn. Người ta đi vội; dường như họ luôn lỡ một thứ gì đó.
Chiều trôi hững hờ, tôi dừng lại ở một hiệu sách cũ tên Book Haven, nằm giữa Newtown, bên rìa thành phố. Đối diện hiệu sách là nơi tôi thường hay mua thịt; bên phải hiệu sách vài trăm mét là chỗ tôi thường hay mua cá và đối diện là thư viện Newtown, nơi tôi từng vào một lần và vì khiếp sợ bởi những tiếng khóc thét của đám trẻ con mà đành thoái lui, không hẹn ngày đến. Ông bà chủ tiệm cá người Italy, tôi chả bao giờ quan tâm cá họ bán là cá gì, tôi chỉ nhớ giá. Ông chủ tiệm thịt người Ấn Độ. Thịt ông bán ngon nhưng thứ gạo Ấn ông bán khô đến nỗi khiến mồm tôi trệu trạo cả một ngày sau khi ăn phải.

Book Haven nhỏ, mấy cây đèn bàn vàng vọt đặt ngẫu nhiên trên những hàng kệ lộn xộn tạo cảm giác ấm cúng của một nơi trú ngụ thật sự. Ông chủ hiệu là một ông già hói nửa đầu, râu và phần tóc còn lại bạc trắng. Ông để bên ngoài cửa hàng một sạp sách giảm giá. Bên trong, ngoài cùng là ngăn dành cho những Dos, những Camus, những Joyce... những thứ sách mà người bình thường hoặc ngại đọc, hoặc mê muội cắm đầu vào đọc. Bên cạnh là những sách bớt hàn lâm hơn. Vào sâu trong cùng là sách bestseller kinh dị, diễm tình hoặc khoa học viễn tưởng đồng giá 10 đồng rẻ mạt và nặng mùi. Tôi chọn một cuốn sách đóng bìa cứng dày cộm 10 đồng vì thích tác giả của nó. Tôi thấy một cuốn thơ in rất đẹp của Paul Mccartney. Ông chủ vừa lúc đóng cửa giới thiệu tôi trang web bán sách của hiệu. Tôi bảo lượn lờ quanh cửa hàng như thế này vui hơn. Bên ngoài, trời vừa tối.

Vào ngày cuối cùng của lớp Văn, cả lớp được xem bộ phim phỏng theo cuốn tiểu thuyết mà chúng tôi dành hai tuần để phân tích. Không ai mang theo bắp rang. Bộ phim "overdramatize" và dở hơn nguyên bản. Dương bảo nó nằm trong số những bộ phim Châu Á Thái Bình Dương hay nhất mọi thời đại. Anh bảo anh chưa xem nó. Dương là thế và vì lẽ đó, tôi không bao giờ tin tưởng anh cả.

Để về đến nhà tôi phải lên dốc mấy đoạn và nếu không nhờ cái máy nghe nhạc thì hành trình đó sẽ trở nên chán ngắt, nhất là khi trời rét buốt thế này. Ở mỗi ngã tư đều có đèn qua đường nhưng tôi thường xuyên băng bừa qua mỗi khi không thấy xe đến, kể ra cũng mạo hiểm. Mấy ngày nghỉ này thường xuyên trong tình trạng không có gì làm. Thời tiết mùa đông thích hợp cho việc trùm mền và ngủ. Chực chờ đống sữa và cafe trong tủ, dạo này làm biếng nấu ăn, món cá kho đã xơi hết từ chặp tối, mở tủ lạnh chỉ thấy nước lã.
Một hôm, tôi quyết định đem bán vài cuốn sách lấy từ phong chung lẫn thư viện trường và bù thêm 6 đồng để mua A Moveable Feast bản năm 1965 mỏng dính thơm mùi sách cũ tại một tiệm sách cũ ở trung tâm thành phố. Để rồi tối hôm đó trong tiếng hú của gió, tôi cắm đầu vào đọc và nhận ra Paris trong A Moveable Feast cô độc hơn tôi nghĩ. Để rồi nhận ra cái Paris của tình yêu và tình dục trong một cuốn sách của một tay nhà báo Autralia nhộn nhạo hơn bội phần với mớ hình ảnh minh họa đầy thú vị.

Để rồi đóng sách cái rụp và cất nó vào ngăn tủ cùng chung với cuốn từ điển dày cộm và hàng đống sách khác. Để rồi nhận ra rằng có rất nhiều sách vẫn chưa đọc kèm theo lời biện hộ: "có những cuốn sách, chỉ nhìn bìa thôi đủ để biết là sách để dành cho mai sau". Để rồi nhận ra rằng thói lười biếng sinh ra từ việc nhận thức rằng mình còn quá nhiều thời gian phía sau, tự mặc định tương lai mình luôn rảnh rỗi dù tương lai là một thứ nhờ nhợ chẳng tài nào biết chắc được. Để rồi nhận ra rằng mùa đông buồn quá, buồn hơn tôi nghĩ. Để rồi tự hỏi: "liệu những con người bước vội trên đường đang lỡ mất một thứ gì đó hay chính là tôi đang lạc mất mình?".

Người ta biết gì về Hamas?

Tác giả: Tuấn Nhật
Thực tế Hamas là ai, có lịch sử thế nào, quy mô tổ chức ra sao mà dám đương đầu với Israel - một cường quốc đã mạnh về quân sự lại được sự ủng hộ trực tiếp của Mỹ.

Nói đến Hamas, nhiều người lập tức liên tưởng tới những chiến binh đội mũ trùm bịt mặt, quần áo rằn ri, súng AK47 lăm lăm trên tay. Nhưng thực tế họ là ai, có lịch sử thế nào, quy mô tổ chức ra sao mà dám đương đầu với Israel - một cường quốc đã mạnh về quân sự lại được sự ủng hộ trực tiếp của Mỹ và khiến cho Israel phải nhiều lần huy động cả thuỷ, lục, không quân đồng loạt tấn công vào dải Gaza biến Trung Đông thành điểm nóng nhất trên thế giới hiện nay?! Câu hỏi này không phải tất cả mọi người đều biết.

Hamas là ai?

Trong tiếng Ả rập, Hamas là viết tắt của từ Harakat Al-Muqawama Al-Islamia có nghĩa là Tổ chức kháng chiến Hồi giáo. Bản thân từ Hamas trong tiếng Ả rập còn có nghĩa là nhiệt tâm. Đây là tổ chức vũ trang lớn nhất và có ảnh hưởng nhất của Palestin. Tháng 1 năm 2006, Hamas đánh bại Phong trào Fatah do ông Mahmoud Abbas dẫn đầu, giành thắng lợi trong Tổng tuyển cử của Palestin.

Sau khi giành được quyền lực, Hamas tiếp tục theo đường lối cứng rắn không công nhận sự tồn tại của Nhà nước Do Thái Israel. Theo đó, Hamas liên tục tiến hành các cuộc tấn công mang màu sắc khủng bố nhằm vào Israel như: đánh bom liều chết, bắn rốc-két vào lãnh thổ Israel, đặt bom... Hamas còn tiến hành các vụ tấn công tại cả Khu Bờ Tây sông Jordan và dải Gaza thuộc Palestin. Chính vì các hoạt động này, Hamas bị gán cho cái tên Tổ chức Hồi giáo cực đoan, quá khích.

Hamas ra đời như thế nào?

Hamas phát triển và tách ra từ Tổ chức Muslim Brotherhood - một tổ chức tôn giáo-chính trị được thành lập tại Ai Cập và có chi nhánh tại tất cả các nước Ả Rập. Từ cuối những năm 60 của thế kỷ trước, Sheikh Ahmed Yassin - người sáng lập và lãnh tụ tinh thần của Hamas, bắt đầu truyền đạo và tiến hành các hoạt động từ thiện tại dải Gaza và khu Bờ Tây (lúc đó đang bị Israel chiếm đóng sau cuộc Chiến tranh bảy ngày năm 1967). Năm 1973, ông Yassin lập ra Trung tâm Hồi giáo để điều phối các hoạt động chính trị của Muslim Brotherhood tại Gaza.

Sau khi phong trào kháng chiến chống Israel lần thứ nhất (Intifada) của người Palestin bùng nổ, vào tháng 12 năm 1987, ông Yassin cho ra đời tổ chức có tên gọi Hamas nhằm tạo thêm phương tiện chính trị cho Muslim Brotherhood tại khu vực. Năm 1988, Hamas đưa ra Tuyên ngôn đầu tiên của mình và chính thức tách khỏi đường lối hoạt động phi bạo lực của Muslim Brotherhood. Từ đó trở đi, các hoạt động của Hamas mang màu sắc bạo lực.

Vụ đánh bom liều chết đầu tiên do Hamas tiến hành xảy ra vào tháng 4 năm 1993. 5 tháng sau đó, cố Tổng thống Palestin Yasir Arafat và cố Thủ tướng Israel Yitzhak Rabin ký Hiệp ước Oslo về hoà bình giữa Palestin và Israel - một Hiệp ước chưa bao giờ được thực hiện. Tháng 11/1995, ông Rabin bị ám sát. Tháng 11năm 2004, Tổng thống Arafat từ trần. Đó là những mốc đánh dấu sự thay đổi lớn của Hamas.

Các lãnh tụ của Hamas là ai?

Như đã nêu trên, người sáng lập kiêm lãnh tụ tinh thần đầu tiên của Hamas là Sheikh Ahmed Yassin. Tuy nhiên, Hamas còn nhiều lãnh đạo khác. Tất cả đều là những tên tuổi lẫy lừng trong thế giới Hồi giáo.

Nhà lãnh đạo trực tiếp hiện nay của Hamas tại dải Gaza là Thủ tướng trong Chính phủ Palestin hiện nay - ông Ismail Haniyeh. Tuy nhiên lãnh tụ tối cao của Hamas lại là ông Khaled Meshal đang sống lưu vong tại Syria. Xin nêu đôi nét về tiểu sử của nhân vật nổi tiếng này.

Khaled Meshal sinh năm 1956 tại Silwad - một làng nhỏ ở khu Bờ Tây nhưng lại sống phần lớn thời gian ở nước ngoài. Năm 1967, gia đình ông chuyển tới sống tại Kuwait. Ông học về Vật lý tại trường Đại học tổng hợp Kuwait. Tại đây, ông thành lập một nhóm sinh viên với tên gọi Danh sách Quyền Hồi giáo.

Từ năm 15 tuổi, ông đã gia nhập Muslim Brotherhood và là một thành viên tích cực, đầy triển vọng của tổ chức này. Sau chiến tranh Kuweit - Iraq năm 1990, ông chuyển đến sống tại Jordan và trở thành lãnh đạo chi nhánh của Hamas tại nước này.

Năm 1999, ông bị bỏ tù khi Quốc vương Jordan quyết định đặt chi nhánh của Hamas tại nước này ra ngoài vòng pháp luật. Hiện nay, Khaled Meshal vẫn đang sống lưu vong tại Syria mà không dám trở về khu vực lãnh thổ của Palestin vì e ngại sẽ bị Israel bắt hoặc sát hại.
Địa bàn hoạt động của Hamas ở đâu?

Hamas chủ yếu hoạt động tại dải Gaza và khu Bờ Tây cũng như trong lãnh thổ Israel. Trên thực tế, tổ chức này kiểm soát toàn bộ dải Gaza. Sau khi lên nắm quyền vào năm 2006, các nhà lãnh đạo của Hamas đẩy mạnh các hoạt động đối ngoại trong khu vực. Hoạt động của Hamas trở nên ôn hoà hơn khiến đã có lúc người ta nghĩ tổ chức này sẽ từ bỏ đường lối bạo lực.

Vào mùa hè năm 2007, quan hệ giữa Hamas và phái ôn hoà Fatah trở nên căng thẳng dẫn tới sự chia rẽ sâu sắc trong nội bộ Palestin cũng như sự phân chia lãnh thổ theo đó Hamas kiểm soát dải Gazza còn Fatah kiểm soát khu Bờ Tây. Cũng ngay từ khi lên năm quyền, Hamas liên tục bắn rốc-két và lãnh thổ Israel, trong đó có lần gây thiệt hại và người và của.

Đầu năm 2008, Hamas và Israel đạt được một thỏa thuận ngừng bắn, nhen lên một tia hy vọng về hoà bình cho Trung Đông đầy máu lửa. Thế nhưng, đến cuối năm 2008, bạo lực tái phát, dẫn đến cuộc tấn công ồ ạt của Israel vào dải Gaza từ cuối tháng 12 năm 2008. Và từ ngày 14 đến 21/11 vừa qua, Israel lại một lần nữa đổ quân tấn công dải Gaza nhằm tiêu diệt Hamas khiến hơn 200 người thiệt mạng.

Tín điều và mục tiêu của Hamas là gì?

Hamas kết hợp chủ nghĩa dân tộc của Palestin với giáo lý cơ bản, chính thống của đạo Hồi. Tuyên ngôn của Hamas nhấn mạnh việc tiêu diệt Nhà nước Do Thái, thay thế nhà nước Palestin hiện nay bằng một Nhà nước Hồi giáo tại dải Gaza và khu Bờ Tây sông Jordan với mục tiêu làm cho "Ngọn cờ của Thánh Allah che phủ tới từng tấc đất của Palestin".

Hamas có quan điểm cứng rắn: "đàm phán hoà bình không mang lại kết quả". Liên quan tới điều này, Abd al-Aziz Rantisi - một nhà lãnh đạo của Hamas đã từng tuyên bố: "Chúng tôi không tin là chúng tôi có thể sống chung với kẻ thù".

Có phải Hamas chỉ là một tổ chức khủng bố?

Có thể khẳng định ngay là không! Theo ước tính, ngân sách hàng năm của tổ chức này vào khoảng 70 triệu USD. Hamas không chỉ dùng số tiền này cho các hoạt động quân sự mà còn chi cho việc phát triển các dịch vụ xã hội.

Hamas còn tài trợ cho các trường học, cô nhi viện, nhà thờ Hồi giáo, các cơ sở y tế, các hoạt động thể thao... Chính một học giả Israel - ông Reuven Paz cũng thừa nhận điều này và cho biết: "có tới 90% hoạt động của Hamas tập trung vào dịch vụ, phúc lợi xã hội, văn hoá và giáo dục...".

Có thể khẳng định một tổ chức nắm quyền mà chỉ tập trung 10% vào các hoạt động vũ trang thì không phải là một tổ chức khủng bố.

Quy mô của Hamas như thế nào?

Không ai biết chính xác con số các tay súng cũng như người ủng hộ của Hamas. Các nguồn tin tình báo cũng chỉ ước tính Hamas có hàng ngàn tay súng và hàng ngàn người ủng hộ. Chính điều này làm cho Hamas càng thêm bí ẩn. Đó là còn chưa kể tới rất đông những người có cảm tình với Hamas.

Có thể thấy rõ điều này qua sự so sánh sau đây. Nếu như ngày 22/3/2004, có tới hơn 200 ngàn người tới dự đám tang của Tổng thống Arafat, thì vào ngày 18/4 cùng năm cũng có số lượng người tương tự tới truy điệu Abdel Aziz Rantisi - một nhà lãnh đạo và là một trong những người sáng lập Hamas.

Nguồn tài chính của Hamas từ đâu?

Phần lớn nguồn tiền của Hamas là từ các nhà tài trợ Palestin đang sinh sống tại Ả-rập Xê-út và một số nước thuộc Vùng Vịnh. Ngoài ra, một số Chính phủ ở Trung Đông cũng tài trợ cho các hoạt động xã hội của Hamas, có nước tài trợ lên tới khoảng 20~30 triệu USD/năm.

Bên cạnh đó, một số các tổ chức Hồi giáo từ thiện tại Mỹ, Canada và một số nước Phương Tây khác cũng đóng góp tài chính cho Hamas. E ngại trước sự lớn mạnh của Hamas, năm 2001, Chính phủ Mỹ của Tổng thống Bush đã ra lệnh đóng băng tài sản của một số tổ chức bị nghi ngờ có tài trợ cho Hamas.

Hamas tiến hành những vụ tấn công nào?

Tổ chức này bị nghi ngờ tiến hành hơn 350 cuộc tấn công khủng bố khiến hơn 500 người thiệt mạng từ năm 1993 đến nay. Hamas không chỉ đánh bom liều chết mà còn công nhận đã tiến hành các vụ đặt bom, bắn rốc-két, vũ khí cầm tay. Từ năm 2001~2003, Hamas cùng tổ chức Hồi giáo Jihad tiến hành một loạt các vụ tấn công nhằm vào Israel. Điều này dẫn đến việc Chính phủ Israel quyết định xây dựng bức tường ngăn giữa nước này và lãnh thổ Palestin.

Hamas tuyển mộ và huấn luyện người đánh bom liều chết như thế nào?

Tổ chức này chủ yếu nhằm vào các đối tượng là thanh thiếu niên, đặc biệt là các thanh thiếu niên có dấu hiệu tâm lý bất thường. Điểm chung nhất của các đối tượng này là lòng căm thù đối với Israel. Sau khi được tuyển mộ, các đối tượng này được huấn luyện kỹ càng về kỹ thuật sử dụng vũ khí, chất nổ. Đặc biệt, họ được tăng cường lòng tin về tôn giáo, tin tưởng một cách nhiệt thành rằng hành động của họ là hành động thần thánh, một sự hy sinh cao cả.

Một tuần trước khi đánh bom, các đối tượng bị giám sát một cách chặt chẽ. Họ thường tự thu một đoạn băng video của chính mình và xem đi xem lại đoạn băng này để lấy thêm lòng tin và sự can đảm. Họ cũng tin rằng cái chết của họ không hề đau đớn và sau khi chết, trên thiên đàng có nhiều trinh nữ xinh đẹp như mơ chờ đón họ.

Sau khi vụ đánh bom diễn ra, gia đình của người đánh bom được trả khoảng 3 000~5 000USD và cái chết của họ được mô tả là một sự hy sinh thần thánh. Theo kết quả điều tra tình báo, chi phí cho một vụ đánh bom liều chết vào khoảng 150USD.

Hiện nay, với sự cứng rắn trong chính sách của mình, Hamas được coi là nguy cơ và mục tiêu số một của Israel. Cuộc tấn công ồ ạt vào dải Gaza vừa qua không chỉ là một con bài chính trị mà các ứng cử viên quyền lực của Israel áp dụng để lấy lòng cử tri trước thềm cuộc bầu cử sắp tới mà nó còn có một mục tiêu thực sự là tiên diệt sức đề kháng của Hamas.

Hiện nay, sau khi Israel đơn phương tuyên bố ngừng bắn và Hamas cũng quyết định tạm thời đình chiến, máu lửa chiến tranh tại dải Gaza đã tạm thời lắng dịu. Tuy nhiên, quân đội Israel vẫn đang tiếp tục có mặt tại dải Gaza và chiến sự lẻ tẻ vẫn đang diễn ra đấy đó trên miền đất bị tàn phá ghê gớm này.

Với sự không khoan nhượng của cả Israel lẫn Hamas, dư luận lo ngại rằng tất cả chỉ mang tính thời điểm vì một lý do chính trị, kinh tế hoặc ngoại giáo nào đó, còn về tư tưởng, chính kiến, sự xung đột đến mức "không đội trời chung" giữa Israel và Hamas được coi là ngòi cháy chậm cho "thùng thuốc súng Trung Đông". Và, như những kinh nghiệm đã có tiền lệ, sự bùng phát của nó sẽ không hề có dấu hiệu báo trước.