Thời gian gần đây, trên một số mạng
internet xuất hiện cái gọi là “bản kiến
nghị sửa đổi Hiến pháp 1992” còn được gọi là “kiến nghị 72” (do 72 “trí thức” Việt Nam soạn thảo và đề nghị), ký
tên tập thể, đòi bỏ điều 4 Hiến pháp năm 1992, xóa bỏ vai trò lãnh đạo
của Đảng Cộng sản Việt Nam, thực hiện chế độ đa nguyên, đa đảng, chế
độ cộng hòa Tổng thống; đề nghị tam quyền phân lập; áp dụng quyền sở hữu cá
nhân về đất đai; phi chính trị lực lượng vũ trang... Thậm chí, họ còn ngang nhiên xây
dựng một bản “Dự thảo Hiến pháp mới”
xem đó như là bản Hiến pháp mới của Việt Nam trong tương lai.
Theo
được đăng tải trên trang Bauxite Vietnam đến ngày 10/3/2013 đã có 8.959
người ký tên vào bản kiến nghị này.
Không biết những thông tin này là xác thực hay mạo
danh, ngụy tạo;“Bản kiến nghị” này có
xuất phát từ lợi ích của quốc gia, dân
tộc, hay xuất phát từ tư tưởng đối nghịch, thù địch với Đảng, Nhà nước và nhân
dân ta của một nhóm người nào đó? Trước hết chúng ta khoan hãy bàn đến sự chân
thực của nó mà hãy bàn đến cái “tâm” của những con người đã đưa ra bản kiến
nghị này. Cá nhân tôi xin đưa ra một số quan điểm của riêng mình.
Với những người thực sự có cái “tâm”, cái “tầm”,
luôn xuất phát từ lợi ích của quốc gia, dân tộc, lợi ích của nhân dân hẳn sẽ
không bao giờ đưa ra những “góp ý”, “kiến nghị” như vậy. Bởi lẽ, với một quốc
gia như Việt Nam, trải qua hàng ngàn năm lịch sử, cha ông ta đã phải hy sinh
biết bao công sức, xương máu để giành được độc lập, tự do, xây dựng đất nước do
chính nhân dân làm chủ. Dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, nhân dân
ta đã đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác, đánh thắng những tên đế quốc,
thực dân xâm lược luôn muốn biến Việt Nam thành thuộc địa, biến nhân dân chúng
ta thành nô lệ của chúng; lãnh đạo nhân dân ta xây dựng một nước Việt Nam cường
thịnh, phồn vinh, nhân dân được hưởng cuộc sống tự do, ấm no, hạnh phúc.
Chúng ta cũng
cần nhớ rằng, lịch sử hàng nghìn năm dựng nước và giữ nước của dân tộc ta cho
thấy, Việt Nam luôn là mục tiêu mà các thế lực phương Tây, phương Bắc nhòm ngó
nhằm biến chúng ta thành thuộc địa, thành nô lệ của chúng. Chính vì vậy, họ sẵn
sàng tìm mọi cách, lợi dụng mọi sơ hở của chúng ta; sẵn sàng tài trợ, hậu
thuẫn, ủng hộ cho bất kỳ một lực lượng nào để chống phá Đảng, Nhà nước ta,
chống phá dân tộc ta. Thế mà nay những con người này, dưới cái mác những nhà
“trí thức” lại thản nhiên đưa ra góp ý, Việt Nam cần thực hiện chế độ đa
nguyên, đa đảng, xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam. Như vậy,
có phải họ đang trà đạp lên chính lịch sử, trà đạp lên chính công lao của cha
ông mình. Họ thản nhiên xây dựng một bản Hiến pháp mới mà theo Điều 9 của bản
Hiến pháp do họ tự xây dựng này thì “Các
đảng phái chính trị được tự do thành lập và hoạt động theo các nguyên tắc dân
chủ. Quyền đối lập chính trị được tôn trọng”.
Ở một đất
nước như Việt Nam chúng ta, lịch sử đã chứng minh khi nào chúng ta chấp nhận đa
nguyên, nhiều đảng phái hoạt động thì khi đó xã hội sẽ trở nên loạn lạc. Ấy vậy
mà họ dám ngang nhiên cho rằng các đảng phái chính trị được tự do hoạt động.
Chúng ta thử nhìn sang các nước xung quanh chúng ta, khi thực hiện chế độ đa
đảng, trong xã hội các phe nhóm, đảng phái biểu tình, bạo loạn liên miên để
tranh giành quyền lực. Thử hỏi những nước ấy xem khi xã hội như vậy, nhân dân
có được hưởng cuộc sống tự do, hạnh phúc không hay suốt ngày chỉ lo bảo vệ tính
mạng cho bản thân và gia đình mình trước các cuộc bạo loạn, đánh bom tự sát mà bất
kể lúc nào cũng có thể gây nên cảnh chết chóc với bất kỳ người nào.
Không chỉ vậy, họ còn ngang nhiên đề xuất, lực
lượng vũ trang là lực lượng mang tính dân sự, không thuộc một đảng phái chính
trị nào. Thử hỏi, khi đất nước có xâm lăng, có kẻ thù xâm lược, trong khi các
phe nhóm, đảng phái đang tranh giành quyền lực với nhau thì lấy ai ra chiến đấu
bảo vệ Tổ quốc, bảo vệ nhân dân hay tự đem đất nước mình, dân tộc mình và cả
nhân dân mình giao nộp cho bọn xâm lăng. Thật là những đề xuất nực cười. Thử
hỏi cái “tâm”, cái “tầm” của những người này ở đâu hay chỉ là xuất phát từ lợi
ích, động cơ trục lợi của những kẻ hèn nhát, đố kỵ với Đảng, Nhà nước. Câu hỏi
ấy chúng ta có thể trả lời ngay được.
Và
vấn đề cuối cùng, không biết những người đã ký tên vào “bản kiến nghị” là mạo
danh, hay có chủ ý. Nhưng theo quan điểm của cá nhân tôi, số lượng 8.959 người
ký tên theo thông báo của trang Bauxite Vietnam, trong đó có rất
nhiều người là nông dân ở các địa phương. Chúng ta hãy thử hình dung, với những
người nông dân chân chất, suốt ngày chân lấm tay bùn, kiếm tiền nuôi gia đình,
lấy đâu thời gian mà vào mạng, lướt web, để ký tên kiến nghị những điều mà bản
thân họ không hiểu. Trong khi nếu có, họ cũng sẽ dành thời gian cho việc làm
những việc khác chứ sẽ chẳng bao giờ làm những việc đi ngược lại với đạo lý,
với lợi ích của chính bản thân và dân tộc mình như vậy.
Ấy vậy, chúng ta cần phải xét đến cái “tâm”, cái
“tầm” của những người đang góp ý vào bản Dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 của
Nhà nước. Việc Nhà nước ta đưa bản Dự thảo sử đổi Hiến pháp ra lấy ý kiến góp ý
của các tầng lớp nhân dân là đề cao tính dân chủ, muốn tranh thủ trí tuệ của
các giai tầng xã hội, của cả dân tộc. Những con người muốn lợi dụng việc này để
thực hiện những mưu đồ đen tối sẽ phải tự vấn với lương tâm, với chính bản thân
mình.
Người
con đất Việt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét