Hiến
pháp là đạo luật cơ bản và quan trọng nhất của Nhà nước. Trải qua các thời kỳ,
nước ta đã có Hiến pháp năm 1946, Hiến pháp năm1959, Hiến pháp năm 1980 và Hiến
pháp năm 1992. Đến nay, sau hơn mười năm, trước sự thay đổi của tình hình trong
nước, thế giới và khu vực, đồng thời để Hiến pháp bám sát hơn với bối cảnh lịch
sử của đất nước trong tình hình mới việc Quốc hội thông qua sửa đổi Hiến pháp
1992 là rất cần thiết và phù hợp.
Ngày
23/11/2012, tại kỳ họp thứ 4, Quốc hội khóa XIII đã thông qua Nghị quyết số
38/2012/QH13 về việc tổ chức lấy ý kiến nhân dân về dự thảo sửa đổi Hiến pháp
năm 1992, bắt đầu từ ngày 2/1/2013 và kết thúc vào ngày 31/3/2013.
Việc tổ chức
lấy ý kiến nhân dân về dự thảo sửa đổi Hiến pháp năm 1992 là dịp quan trọng để
toàn dân đóng góp những ý kiến tâm huyết, trí tuệ của mình đối với đất nước,
dân tộc. Qua đó phát huy quyền làm chủ của các tầng lớp nhân dân, của các cấp,
các ngành, nâng cao nhận thức và trách nhiệm của mỗi cá nhân, cơ quan, tổ chức
đối với việc sửa đổi Hiến pháp, thi hành Hiến pháp, pháp luật và góp phần xây
dựng Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa Việt Nam của nhân dân, do nhân dân,
vì nhân dân.
Tuy nhiên những ngày gần đây, sau khi dự thảo Hiến pháp được đưa ra lấy
ý kiến góp ý rộng rãi trong các tầng lớp nhân dân, đã có không ít những ý kiến
thể hiện sự định kiến với Đảng, Nhà nước ta. Trong đó, có không ít người lợi
dụng việc góp ý sửa đổi Hiến pháp để đưa ra những quan điểm, góp ý thiếu thiện
chí, đi ngược lại với truyền thống, đạo lý của dân tộc ta. Thậm chí, có những ý
kiến còn cho rằng sửa đổi Hiến pháp cần phải bắt đầu từ việc xóa bỏ Điều 4 Hiến
pháp 1992, tức là xóa bỏ vai trò lãnh đạo Nhà nước, xã hội của Đảng Cộng sản
Việt Nam.
Chúng ta biết
rằng, Điều 4 dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992 quy định: 1)Đảng Cộng sản Việt Nam, đội tiên phong của giai cấp công nhân, đồng
thời là đội tiên phong của nhân dân lao động và của dân tộc Việt Nam, đại biểu
trung thành lợi ích của giai cấp công nhân, nhân dân lao động và của cả dân
tộc, lấy chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh làm nền tảng tư tưởng, là
lực lượng lãnh đạo Nhà nước và xã hội. 2) Đảng gắn bó mật thiết với nhân dân,
phục vụ nhân dân, chịu sự giám sát của nhân dân, chịu trách nhiệm trước nhân
dân về những quyết định của mình. 3) Các tổ chức của Đảng và đảng viên hoạt
động trong khuôn khổ Hiến pháp và pháp luật.
Với những nội
dung được quy định trong Điều 4, rõ ràng đã thể hiện được vị trí, vai trò và
trách nhiệm của Đảng Cộng sản Việt Nam trong lãnh đạo Nhà nước và xã
hội. Vậy mà, có những ý kiến quy chụp, định kiến, thiếu thiện chí lại cho rằng: “Điều
4 làm nghèo khổ nhân dân, làm nguy hại đất nước như vậy mà sao cứ để nó đóng
gông mãi vào Hiến pháp Việt Nam
cho được”. Từ đó, kêu gọi
cần xóa bỏ Điều 4 Hiến pháp, thực hiện đa nguyên, đa đảng ở Việt Nam .
Thật là phi lý và nực cười. Với những con người có tâm huyết, có thiện
chí, trách nhiệm với đất nước, với Tổ quốc và nhân dân mình sẽ không bao giờ
đưa ra những ý kiến như vậy.
Chúng ta thấy rằng, tại sao ở Việt Nam việc Đảng Cộng sản là lực lượng
duy nhất giữ vai trò lãnh đạo Nhà nước và xã hội? Theo tôi, việc Đảng Cộng sản
Việt Nam giữ vai trò lãnh
đạo Nhà nước và xã hội là điều hoàn toàn đúng đắn và phù hợp với thực tiễn lịch
sử Việt Nam .
Bởi vì, thứ nhất, đa nguyên, đa đảng không đồng nghĩa với vấn đề dân chủ. Dân
chủ là tổ chức và thiết chế của bộ máy nhà nước để trao quyền lực vào tay nhân
dân. Nói cách khác, là hệ thống, cơ chế hoạt động của Bộ máy nhà nước, trong đó
quyền lực thuộc về tay nhân dân. Như vậy, một đảng hay đa đảng mà quyền lực
thuộc về tay nhân dân thì đó đều là xã hội có dân chủ thực sự. Điều này đã được
chứng minh rất rõ ở Việt Nam .
Thứ hai, thực tiễn lịch sử cách mạng Việt Nam đã cho thấy, có những thời kỳ
chúng ta đã xuất hiện và tồn tại nhiều đảng phái chính trị khác nhau, nhưng chỉ
đến khi Đảng cộng sản Việt Nam xuất hiện và lãnh đạo xã hội thì mới đưa cách
mạng Việt Nam đến thành công, mới lãnh đạo nhân dân ta giành được độc lập, tự
do. Bởi vậy, trong bối cảnh, tình hình lịch sử của Việt Nam, việc Đảng Cộng sản
Việt Nam giữ vai trò lãnh đạo Nhà nước và xã hội là hoàn toàn đúng đắn, phù hợp
với thực tế của Việt Nam. Đây là sự lựa chọn của lịch sử Việt Nam . Thứ ba, ngược dòng lịch sử
chúng ta thấy rằng. Ở Liên xô (cũ), trong quá
trình sửa đổi Hiến pháp đã xóa bỏ Điều 6 Hiến pháp quy định vai trò lãnh đạo Nhà nước và xã hội của Đảng Cộng sản Liên xô và hệ quả là đất
nước Liên xô lâm vào khủng hoảng, loạn lạc, kết cục là sự tan rã, sụp đổ của
Nhà nước Liên xô, một thành trì của cách mạng thế giới.
Ấy vậy cho nên, chúng ta cần cảnh giác với những
lời lẽ góp ý thiếu thiện chí, lợi dụng việc góp ý sửa đổi Hiến pháp để lồng
ghép những nội dung không có lợi cho đất nước, dân tộc và nhân dân ta.
Người
con đất Việt
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét