Tối hốm qua (16/1/2013)
nhân xem bộ phim tài liệu về cuộc chiến tranh của Mỹ gây ra ở Việt Nam , trong lòng
dấy lên bao nhiêu suy nghĩ. Để thực hiện dã tâm xâm chiếm Việt Nam người Mỹ đã đầu tư một hệ thống bộ máy chiến
tranh khổng lồ và gây nên biết bao tang thương cho dân tộc Việt Nam . Người Mỹ
đã ném xuống Việt Nam
hàng trăm nghìn, thậm chí là hàng triệu tấn bom đạn. Người Mỹ đã gây ra biết
bao nhiêu cuộc tàn sát nhân dân Việt Nam với những cuộc càn quét, xả
súng không thương tiếc.
Đau xót, thương cảm thay khi trên đất nước Việt Nam có
những ngôi mộ tập thể 3000 người là nạn nhân của một vụ ném bom của người Mỹ.
Người Mỹ đã nhẫn tâm ném bom xuống cả một bệnh viên nơi mà người Mỹ biết có hàng
nghìn người dân Việt Nam vô tội đang trú ẩn cùng với cả những thương binh Mỹ,
Ngụy đang điều trị. Người Mỹ cũng không ngần ngại dùng xe ủi ủi xác chết của
hàng nghìn người vào một hố chôn tập thể. Có lẽ không một ngôn từ nào có thể
diễn tả hết sự tàn bạo của người Mỹ và nỗi đau của chiến tranh mà người dân
Việt Nam
đã phải chịu đựng.
Thế nhưng dân tộc, nhân dân ta vẫn kiên cường vượt qua, làm
nên chiến thắng lịch sử trước một đế quốc hàng đầu thế giới. Có xem những bộ
phim tài liệu này càng thấm thía hơn giá trị của độc lập, tự do mà mỗi người
dân Việt Nam hiện nay, đặc biệt là thế hệ trẻ đang được hưởng. Nếu không có
những bậc cha anh, những thương binh, liệt sĩ đã hi sinh xương máu của mình để
bảo vệ nền độc lập thì có lẽ Việt Nam chúng ta hiện nay vẫn đang bị chia cắt và
là một nước thuộc địa kiểu mới của Mỹ, độc lập, tự do có lẽ vẫn chỉ là trong
giấc mơ của mỗi người dân Việt Nam. Là người dân Việt Nam tôi cũng
không khỏi tự hào về điều này và cảm ơn các bậc cha anh đi trước. Nhưng càng tự
hào thì tôi lại nghĩ về một số phần tử chống đối Nhà nước Việt nam hiện nay như
Lê Quốc Quân, Nguyễn Khắc Toàn… Họ là những thanh niên được sinh ra và lớn lên
dưới bầu trời của độc lập, tự do. Họ là người được thừa hưởng những thành quả
mà các bậc cha anh đi trước đã hi sinh xương máu để đạt được. Đáng lẽ họ phải
cảm thấy tự hào mình là người dân Việt Nam anh hùng, họ phải trân quý, cảm ơn
những gì mà thế hệ trước đã hi sinh xương máu để giành được. Vậy mà họ lại lớn
tiếng đưa ra những luận điệu chống lại chính quốc gia, dân tộc mình. Thậm chí
có người còn cho rằng cuộc kháng chiến chống Mỹ của cha, anh chúng ta là chiến
tranh phi nghĩa, huynh đệ tương tàn, cuộc chiến không cần thiết, là lỗi của chủ
tịch Hồ Chí Minh và các bậc lãnh đạo khác. Không biết khi họ viết những dòng đó
họ có nghĩ đến sự tàn bạo của người Mỹ, những nỗi đau của chiến tranh mà người
Mỹ đã gây ra cho nhân dân Việt nam, trong đó có cả những người là ông bà, bố
mẹ, họ hàng của họ hay không. Ai là người đã đưa lại cho họ bầu không khí tự do
như hiện nay để họ hít thở rồi lại ngồi viết những dòng chữ đi ngược lại đạo
đức, truyền thống dân tộc như vậy. Phải chăng họ không hiểu những điều đơn giản
đó hay họ cố tình không hiểu? Nếu bảo họ là người không hiểu thì có lẽ họ là
những người “có vấn đề” về nhận thức bởi ngay cả các bé thiếu nhi cũng đã
nhận thức được thế nào là nỗi đau của chiến tranh do người Mỹ gây ra và giá trị
của độc lập, tự do. Điều này có lẽ là không phải bởi có những người trong số họ
là luật sư, tiến sĩ thậm chí có những người mang cả học hàm giáo sư. Vậy thì có
lẽ họ cố tình không hiểu? Tại sao họ cố tình không hiểu? Phải chăng do họ đã và
đang hàng ngày, hàng tháng nhận được những đồng đô la từ người Mỹ nên họ cố
tình “lờ đi” nhận thức đơn giản đấy. Tôi biết nhiều người trong số họ vẫn xem việc viết bài chống Nhà nước Việt Nam
như là “một cần câu cơm” để hàng tháng “ngửa tay” nhận vài trăm nghìn, vài
triệu do các thế lực thù địch nhà nước Việt Nam bên ngoài gửi về trong đó có cả
những thế lực đã gây nên nỗi đau chiến tranh ở Việt Nam. Vậy là họ đã hạ mình
bán rẻ đi lòng tự hào dân tộc của mình để tự biến thành “kẻ làm thuê”, thành “tay sai”
cho các thế lực thù địch Nhà nước Việt Nam. Họ đã “ôm chân” chính những người
đã từng muốn biến Việt Nam thành “bình địa”, những người đã từng gây nên những
nỗi đau không thể nào quên cho nhân dân Việt Nam, trong đó có cả ông bà, bố mẹ,
họ hàng thân thích của chính họ. Có lẽ những đồng USD đã làm họ mờ mắt và cuối
cùng đánh mất cả lương tri của chính mình. Nói cách khác họ đã tự “bán
mình cho quỹ dữ”.
Tuy nhiên, như ông bà ta
vẫn từng nói “giận thì giận mà thương thì thương”. Là một người dân Việt nam,
với lòng tự hào dân tộc và một tinh thần nhân ái, khoan dung, tôi vẫn hy vọng
rằng sẽ có một ngày họ “tỉnh ngộ”, nhận ra đúng bản chất thù địch và “dã tâm”
của những người mà họ đang “ôm chân” để trở về với dân tộc mình, đồng bào mình.
Nhân dân Việt Nam
anh hùng và khoan dung chỉ “đánh kẻ chạy đi chứ không bao giờ đánh kẻ chạy
lại”.
Người viễn xứ
1 nhận xét:
Thật là thảm khốc. Mỹ đã trút xuống VN không biết bao nhiêu là bom đạn và cần phải trả giá vì điều này.
Đăng nhận xét